NGÀY THỨ 3

SỰ QUA ĐỜI CỦA MẸ CỦA RAPHAELA

Vào một đêm tháng 2 năm 1869, bà Doña Rafaela, mẹ của hai chị em qua đời. “Raphaela nhìn thấy một tia sáng. Tia sáng xuyên qua mọi cửa sổ của cuộc đời ” … Nhiều năm sau, Raphaela vẫn nhớ lại nỗi đau của đêm đó. Sự ra đi của một người thân vô cùng yêu quý đã phá vỡ một điều gì đó bên trong. Nỗi đau đó sâu sắc đến nỗi hoàn toàn xâm chiếm mọi thứ. Chỉ khi bén rễ sâu trong đức tin, đức cậy và đức mến, người ta mới có thể tiếp tục bước đi trong thời điểm đó. Đức cậy xoa dịu chúng ta và sau đó cơn bão dần dần qua đi, nước lắng xuống và – từng chút một – chúng quay trở lại bình thường. Đức tin nâng đỡ chúng ta và giúp chúng ta đứng vững trên đôi chân của mình. Đức mến mời gọi chúng ta ra khỏi chính mình để đến với sự trưởng thành, với sự sống. Chỉ khi đó, nỗi đau mới thể hiện được tất cả ý nghĩa sâu sắc của nó. Đức tin, đức cậy và đức mến.

Bằng sự quan tâm dịu dàng và với tất cả tình yêu thương của mình, Rafaela đã đồng hành cùng mẹ mình trong giai đoạn cuối đời bà, thời điểm khó khăn và đơn độc mà mọi người đều phải trải qua. Những khoảnh khắc đó đã đâm vào tim thánh nữ thật khôn xiết! Trong im lặng, Raphaela nắm tay mẹ mình trong những giờ phút cuối cùng của cuộc đời trần gian.

Và ở đó, khi đau đớn được giãi bày trước mặt Chúa, ngài thoáng thấy ý nghĩa của cuộc đời mình: “Tôi sinh ra để làm gì? Để yêu, để yêu và để yêu nhiều hơn nữa. Tình yêu chiến thắng tất cả.”

Một số biến cố trong cuộc đời giúp tôi thấy rõ lòng thương xót và sự quan phòng của Thiên Chúa.

Sự qua đời của mẹ tôi, người mà tôi đã vuốt mắt vì chỉ có một mình tôi ở với bà vào giờ phút đó, đã mở mắt tâm hồn tôi khi vỡ lẽ rằng cuộc đời giống như một cuộc lưu đày. Khi đó tôi mười sáu tuổi. Nắm tay mẹ, tôi hứa với Chúa sẽ không bao giờ đặt tình cảm của mình vào bất kỳ thụ tạo trần gian nào. Và rõ ràng Chúa của chúng ta đã chấp nhận lời khẩn cầu của tôi, bởi vì ngày hôm đó Ngài đã khiến tôi thao thức với những suy nghĩ cao đẹp nhất: trên đời này chỉ có một điều duy nhất cần thiết, đó là khao khát điều vĩnh hằng, điều có thể gần như hoặc hoàn toàn xua tan đau buồn. Lời cầu nguyện này đã khắc sâu trong tôi đến nỗi không chỉ ngày hôm đó còn trở thành động lực thực hành nhân đức trong suốt cả cuộc đời tôi. ‘Còn tôi, tôi sinh ra để làm gì? Để được cứu’, v.v.

Mỗi ngày, tôi tiếp tục khám phá sâu hơn về chính bản thân mình, và Thiên Chúa quan phòng đã gần như liên tục  cho tôi thấy những thứ ngày càng khiến tôi vỡ mộng về thế giới.”

“Ta đến để các con được sống và sống dồi dào.” (Ga 10:10)

Giống như thánh Raphaela, từ tận đáy lòng, với niềm xác tín rằng “Con hoàn toàn thuộc về Chúa,” tôi hỏi Người: Ngài muốn làm gì với con, lạy Thiên Chúa, Chúa của con?

LỜI NGUYỆN VỚI THÁNH RAPHAELA MARIA

Lạy thánh Raphaela, hôm nay chúng con cầu nguyện bằng chính lời của Mẹ:

“Suốt cuộc đời con và trọn trái tim con mãi mãi chỉ trong Chúa Giêsu, qua Chúa Giêsu và vì Chúa Giêsu mà thôi”. Amen

Lạy Chúa, con xin dâng Ngài trọn vẹn cuộc sống của con.

“Con thuyền nhỏ đáng thương này đang trải qua một cơn bão lớn biết bao! Nhưng Chúa sẽ đưa nó đến bến bờ hạnh phúc.”

Mọi nỗi buồn của con, mọi đau đớn của con, con dâng tất của cho Ngài.

Lạy Chúa, con xin hoàn toàn phó thác nơi Ngài.

Con xin dâng tất cả những gì con có cho Ngài

“Cuộc sống của con phải là một hành động yêu thương liên tục… làm tất cả những gì có thể để giúp mọi người xung quanh chúng ta có một cuộc sống hạnh phúc: đây là lòng bác ái đích thực.”

Xin giúp con sống ơn gọi đó.

“Yêu và yêu nhiều hơn nữa. Tình yêu chinh phục tất cả; không ngừng cầu xin tình yêu này.”

“Con tạ ơn Chúa từ tận đáy lòng như thể Chúa đã nhậm lời con rồi, đó là niềm cậy trông con đặt nơi Ngài, lạy Chúa Giêsu dịu ngọt nhất của con.”

Lạy thánh Raphaela, xin chuyển cầu cho chúng con. Chúng con muốn dâng hiến cả đời mình sống theo tinh thần của mẹ. Amen.